Trang chủ > "Siêu thị" tem phiếu > Tem phiếu
Giữa những năm tháng hậu chiến, khi đất nước còn khốn khó và cơ chế quản lý mang tính bao cấp, “sổ gạo” là vật bất ly thân của mỗi gia đình ở thành thị. Sổ này được cấp bởi Sở Lương thực, dựa theo sổ hộ khẩu chính thức, nghề nghiệp và số thành viên trong gia đình. Trong cuốn sổ đó ghi rõ tên tuổi từng người, định lượng lương thực mỗi tháng – như thể một “thẻ định danh dinh dưỡng” bắt buộc phải có nếu bạn muốn được ăn theo chế độ Nhà nước.
Sổ gạo là “của quý”. Làm mất đồng nghĩa với việc gia đình mất quyền được mua lương thực giá nhà nước, phải xoay xở ngoài thị trường tự do với giá gấp nhiều lần. Dân gian có câu: “Mặt nghệt như mất sổ gạo” để diễn tả sự thất thần, lo lắng như mất đi kế sinh tồn.
Tem lương thực được sử dụng khi đi công tác. Với chiếc tem này, ta có thể đổi lấy các loại lương thực như: gạo, sắn, ngô, khoai tây, hạt lúa mỳ... với trọng lượng tương đương ghi trên tem.
Mỗi năm, trung bình một người dân sẽ được mua khoảng 4m vải (tùy vào từng thời kỳ
Phiếu mua chất đốt và tem đường. Với phiếu mua chất đốt thì có thể sử dụng để mua: dầu hỏa, củi, than... Mỗi lần sử dụng, mậu dịch viên sẽ cắt bỏ một ô trên tờ phiếu tương ứng với số lượng mua.
Tem đường là loại tem dùng để mua đường theo định lượng nhà nước cấp. Mỗi người chỉ được mua một lượng rất nhỏ mỗi tháng (thường 0,5–1kg), chủ yếu dùng cho trẻ em, người ốm hoặc những dịp đặc biệt
Người dân có thể sử dụng tem thịt để mua các loại thịt heo, bò, gia cầm với số lượng hạn chế và giá cố định. Tem thịt thường chỉ cấp cho những gia đình có đủ tiêu chuẩn hoặc công nhân làm việc trong các cơ sở sản xuất.
Tem gạo là một phần được cắt ra từ định lượng ghi trong sổ gạo, dùng để mua gạo tại các cửa hàng lương thực quốc doanh. Thường được cấp cho những người đi công tác xa, học sinh, bộ đội, hoặc trường hợp phải tách khẩu tạm thời. Mỗi tem ghi rõ số lượng (thường từ 0,5kg đến 5kg), tên người được cấp, và thời gian sử dụng